Tìm đến Hồ Hòa Trung trong một buổi chiều đầu thu như vậy, khi mặt trời đang ngả về phía Tây. Một không gian đẹp như một bức tranh thủy mặc với đồng cỏ xanh và nắng vàng hiện lên ngay trước mắt.
Mùa Thu, những cơn mưa bất chợt vội đến rồi vội đi, những vạt nắng thì trở nên ngả vàng trong những buổi chiều hoàng hôn mơ mộng. Với cái khí trời này, người ta lại càng có xu hướng tìm đến những nơi bình yên dù chỉ một mình để hít hà mùi cỏ của cái chớm thu và cái nắng chiều đang dần vội tắt.
Cậu có thích vùng ngoại ô không?
Cậu có thích cái nắng vàng của mùa thu không?
Hay cậu có thích cùng tớ nhìn cuộc đời này qua ống kính máy ảnh không?
Hay là… cậu thích tớ được không?
Tìm đến Hồ Hòa Trung trong một buổi chiều đầu thu như vậy, khi mặt trời đang ngả về phía Tây. Một không gian đẹp như một bức tranh thủy mặc với đồng cỏ xanh và nắng vàng hiện lên ngay trước mắt. Đây quả thật mà một món quà mà thiên nhiên dành tặng cho những ai đang muốn tìm về nơi hoang sơ, thả hồ phiêu lãng ở những vùng quê bình dị và tận hưởng những giây phút bình yên.
Hoang sơ là thế, bình yên là thế, cái cảm giác khó tả bắt đầu ngay từ con đường dẫn đến Hồ. Hai bên là cỏ, là cây, là gió, là cái nắng vàng ươm… cảm thấy bản thân thật nhỏ bé giữa một không gian bao la giữa đất trời, núi rừng vô tận.
Những nấc thang đưa đến phía bờ kè, khiến bạn phải bước thật chậm rãi để mà cảm nhận, hít hà mùi cỏ xanh mướt hai bên đường. Đôi lúc có một vài cánh cò bay qua, một đàn bò bước đến, khiến con người ta phải thở thật sâu, thật lắng mới có thể cảm nhận hết một buổi chiều ở vùng ngoại yên bình lạ lùng đến như vậy.
Với cái cảm giác đạp xe dọc bờ kè, ngắm nhìn bao quát toàn bộ hồ nước xanh biếc dưới cái nắng vàng xôn xao, ngắm nhìn ráng chiều trên lòng hồ, thả hồn theo những áng mây lảng bảng ấp ôm bên đảo nổi
Hồ Hòa Trung như một nét bình yên giữa lòng thành phố vội vã, là những giây phút làm người ta lắng lại một chút, thấy cuộc sống nhẹ nhàng thanh thản hơn một chút, thấy lòng mình chùng lại, dịu dàng hơn một chút và bồi hồi nhớ lại những khoảnh khắc đầy kỷ niệm. Dẫu tâm trạng có buồn như mùa thu hay đang vui như một đứa trẻ cũng sẽ phải lặng yên, cảm nhận và ngẫm nghĩ.
Với cái cảm giác đạp xe dọc bờ kè, ngắm nhìn bao quát toàn bộ hồ nước xanh biếc dưới cái nắng vàng xôn xao, ngắm nhìn ráng chiều trên lòng hồ, thả hồn theo những áng mây lảng bảng ấp ôm bên đảo nổi
Hồ Hòa Trung như một nét bình yên giữa lòng thành phố vội vã, là những giây phút làm người ta lắng lại một chút, thấy cuộc sống nhẹ nhàng thanh thản hơn một chút, thấy lòng mình chùng lại, dịu dàng hơn một chút và bồi hồi nhớ lại những khoảnh khắc đầy kỷ niệm. Dẫu tâm trạng có buồn như mùa thu hay đang vui như một đứa trẻ cũng sẽ phải lặng yên, cảm nhận và ngẫm nghĩ.
“Đôi lúc chúng ta yêu một thành phố không phải vì những điều hữu tình hay ho mà vì ở đó là nơi ta được gắn bó bên những người thân và thương nhất đời mình….” – Anh Khang
Nằm cách Trung tâm TP.Đà Nẵng khoảng 20 km về phía Tây, Hồ Hòa Trung thực chất là là một hồ nước nhân tạo cung cấp nước tưới tiêu, sinh hoạt cho bà con hai xã Hòa Sơn và Hòa Liên, quận Liên Chiểu. Hồ Hòa Trung là một địa điểm khá quen thuộc với người dân Đà Nẵng, nhưng với những ai mới đến, đây thật sự là một nơi mới lạ nếu muốn khám phá, dã ngoại và cắm trại.
Hướng dẫn đường đi đến Hồ Hòa Trung: Bạn cứ đi dọc đường Nguyễn Tất Thành, đến cuối đường rẻ phải và hỏi người dân sẽ tìm được đường đi ngắn nhất đấy!
Theo Danang Fantasticity
21/11/2018